Nghệ nhân Y Wang Hwing (thứ hai từ phải sang) hướng dẫn các bạn trẻ cách sử dụng đing năm.
Anh Y Mới Ksơr (buôn Tring 2, phường An Lạc, thị xã Buôn Hồ) lại dành tình yêu đặc biệt đối với rượu cần của dân tộc mình. Từ công thức ủ rượu cần truyền thống của người Êđê mà mẹ và bà ngoại truyền lại, Y Mới đã dày công làm nên những mẻ rượu cần ngon, không chỉ dành phục vụ gia đình, bạn bè mà còn có bán ra thị trường, kiếm thêm thu nhập. Anh vẫn cho rằng mình may mắn sinh ra trong gia đình có nghề làm rượu cần truyền thống nên phải cố gắng giữ lấy nghề. Mỗi khi bà ngoại và mẹ lấy nguyên liệu làm men, ủ rượu là anh luôn quan sát tỉ mỉ và ghi nhớ, những chỗ nào chưa hiểu rõ thì hỏi ngay để được giải đáp tường tận, nhờ đó tích lũy được những kiến thức hết sức bổ ích.
Không biết kể khan, hát K’ứt hay làm rượu cần, Y Hạ Niê ở buôn Cuôr Đăng B xã Cuôr Đăng, (huyện Cư M’gar) lại tận dụng thời gian rảnh để đan lát dụng cụ dùng trong gia đình. Với nguyên liệu từ cây tre, cây nứa, cây dong, ban đầu Y Hạ chỉ đan những thứ đơn giản như rổ, rá, vừa làm vừa học dần dần Y Hạ đã biết cách đan gùi, đan nong nia sao cho bền và đẹp. Sản phẩm làm ra không chỉ đủ dùng mà còn có bán cho bà con trong buôn.
Anh Y Mới kiểm tra mẻ rượu cần trước khi giao cho khách.
Trong cuộc sống hiện đại, những người trẻ biết làm nghề truyền thống rất đáng trân trọng và khích lệ để từ đó góp phần bảo tồn, phát huy giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.
Djuang Niê
BÌNH LUẬN